“Dạ cho hỏi, đây có phải là số anh Tùng – đội viên cứu trợ vụ 3 bố con mất tích ở Nghệ An phải không ạ?” “Vâng anh ạ! Hiện tại thi thể bố và hai cháu đã được tìm thấy rồi.” Câu trả lời khiến tôi nghẹn lại. Ở đầu dây bên kia là anh Nguyễn Thanh Tùng (35 tuổi, trú tại phường Trường Vinh, Nghệ An) — một trong những thành viên tham gia đội cứu hộ tìm kiếm các nạn nhân vụ 3 bố con mất tích trên sông Lam.
Ít ai biết rằng, ba tháng trước, chính anh là người từng được cứu sống giữa biển khơi, sau hơn 13 tiếng lênh đênh cùng con gái giữa biển Hà Tĩnh, trong một buổi chèo SUP bị sóng cuốn trôi xa bờ.
Được cứu sau 13 tiếng lênh đênh trên biển
Chia sẻ với phóng viên Báo Đại biểu Nhân dân, anh Tùng bồi hồi nhớ lại buổi chiều 30/7 khi gia đình của anh gồm 4 người từ Nghệ An vào biển Xuân Thành (xã Tiên Điền, tỉnh Hà Tĩnh) tắm biển.
Trong lúc vợ và con nhỏ ở trên bờ, anh đưa con gái xuống khu vực nước nông chơi SUP. Nhưng rồi một con sóng lớn bất ngờ ập đến, cuốn chiếc SUP cùng hai cha con ra xa. Anh Tùng cố bơi theo để cứu con, song dòng nước mạnh đã đẩy cả hai ra giữa biển.



“Bố con tôi mặc áo phao, ôm chặt chiếc SUP lênh đênh giữa sóng. Ban đêm thấy một ánh đèn xa, tôi cố bơi theo nhưng sóng lớn, kiệt sức. Mãi đến sáng hôm sau, tôi mới nhìn thấy tàu hàng và vẫy tay cầu cứu”, anh kể.
Đến khoảng 11h30 ngày 31/7, tàu Hải đội 102 số hiệu 723 phát hiện và cứu được hai cha con, đưa vào bờ trong niềm vui vỡ òa của gia đình và lực lượng tìm kiếm. “Bố con tôi như được hồi sinh. Cảm ơn mọi người đã cứu giúp hai bố con,” anh nói trong nghẹn ngào.
Trả nghĩa ân tình bằng lòng nhân hậu
Từ khoảnh khắc ấy, anh bảo, cuộc đời mình như được ban thêm một lần sống nữa. Và lần “tái sinh” này, anh chọn cách trả ơn bằng hành động — đi cứu người, như cách mà người khác từng cứu mình.
Bởi thế nên, khi nghe tin một gia đình ba bố con ở Nghệ An mất tích, anh Tùng và các anh em trong đội cứu trợ lập tức lên đường. Không ai kịp nghỉ ngơi, họ chỉ thu vội vài vật dụng cần thiết rồi lao ra sông trong đêm, với một niềm thôi thúc duy nhất: “Nếu còn cơ hội, phải tìm cho bằng được.”

Anh Tùng bộc bạch, từ sau khi hai bố con anh được cứu sống giữa biển khơi, trong lòng anh luôn canh cánh một món nợ ân tình. “Những người đã cứu giúp, chia sẻ với hai bố con tôi — không biết cảm ơn thế nào cho đủ. Tôi chỉ nghĩ, nếu mình từng được cứu, thì mình cũng phải làm điều gì đó thật ý nghĩa cho những người gặp nạn như mình”, anh nói.
.jpg)
Cũng từ suy nghĩ ấy, anh tự sắm chiếc ca nô cứu hộ đầu tiên. May mắn thay, một người bạn biết chuyện đã góp tiền hỗ trợ. Thế là mười anh em cùng chung chí hướng lập nên đội cứu trợ, góp công, góp sức, mồ hôi và cả những đêm không ngủ. Họ hoạt động với tôn chỉ giản dị mà sâu sắc: “Mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại.”



.jpg)


Đến nay, đội cứu hộ của anh Nguyễn Thanh Tùng đã không còn là một nhóm nhỏ tự phát, mà trở thành điểm tựa của nhiều gia đình giữa lúc nguy nan. Hễ có tin ai gặp nạn trên sông, hay đâu đó cần đến sự giúp sức, anh và các đồng đội lại lên đường, bất kể đêm tối hay mưa gió. Từ những chuyến tìm kiếm người mất tích, đến những hoạt động thiện nguyện đội của anh đều góp mặt, mang theo cả tấm lòng thiện lương.

Họ đến, không cần ai biết tên, không đòi hỏi điều gì đáp lại. Nhiều đêm trắng dầm mình giữa nước lũ, có khi chỉ kịp ăn gói mì tạm bợ, chợp mắt vài phút trên ca nô.
Họ chọn sống đẹp như những đóa hoa — không ồn ào, không phô trương, nhưng vẫn tỏa hương nơi mình đứng. Giữa những dòng nước đục ngầu, trong những đêm dài nặng trĩu lo toan, chính họ là những bông hoa lặng lẽ giữ cho cuộc đời này thêm chút ấm, chút sáng, và thêm niềm tin vào điều thiện.
Trọng Nghĩa/daibieunhandan.vn


