Trương Ngọc Ánh gặp không ít tai nạn trên phim trường trong gần 30 năm làm diễn viên. Không chỉ mình chị mà những diễn viên khác cũng gặp tai nạn rất nhiều.
- Với tư cách là diễn viên kiêm nhà sản xuất phim, theo chị sau sự công nhận này, việc mua bảo hiểm cho diễn viên hay cảnh nguy hiểm có thay đổi gì?
Từ trước đến nay khi làm phim, chúng tôi đều mua bảo hiểm cho cả đoàn phim chứ không chỉ riêng gì diễn viên. Tôi nghĩ nếu diễn viên đã được công nhận là nghề nguy hiểm phải có chế độ cho họ. Ví dụ mỗi khi đóng thuế, diễn viên thường phải đóng nhiều nhất.
Có thu nhập nhiều phải đóng thuế nhiều là đương nhiên. Nhưng khi đã được công nhận là nghề nguy hiểm có chế độ gì đặc biệt hơn cho diễn viên không, ít nhất là ở khoản đóng thuế tôi ví dụ vậy. Nói trên tinh thần là như vậy nhưng tôi biết mọi việc phải làm từng bước chứ không thay đổi ngay được.
Tôi kiến nghị nên có chế độ đặc biệt hơn thì về sau mới thực thi được chuyện diễn viên được công nhận là nghề nguy hiểm, còn công nhận mà để đấy thì... Tôi hiểu rằng các cơ quan lãnh đạo đang chuyển mình và muốn có quy chế rõ ràng trong các ngành nghề nghệ thuật. Tổ chức biểu diễn đang thay đổi để gần với nghệ sĩ. Ví dụ như Sở VHTT TP.HCM đang chuyển mình để đi sâu sát hơn với những người làm nghệ thuật hơn.
- Khi biết diễn viên được đưa vào danh mục ngành nghề nguy hiểm, độc hại đã có không ít người nêu ý kiến cho rằng nghề này có gì mà vất vả trong khi chúng ta vẫn thấy tin tức về việc diễn viên hành động gặp tai nạn khi đóng phim. Quan điểm của diễn viên Trương Ngọc Ánh ra sao? Thông tư mới này có giúp thay đổi suy nghĩ của khán giả về nghề diễn viên?
Đâu chỉ diễn viên đóng phim hành động mới hay bị thương hoặc gặp nguy hiểm đâu. Còn nhiều diễn viên khác phải thức đêm, ăn uống chưa đủ, ngã bệnh, cấp cứu... khi làm phim.
Họ gặp nhiều vấn đề lắm chứ không chỉ diễn cảnh đánh đấm mới bị thương. Nhiều người chỉ nhìn thấy bề nổi của nghề diễn viên rằng họ được mặc đẹp hay cát-sê cao nhưng không phải vậy. Diễn viên cũng có nhiều áp lực riêng và khó khăn trong cuộc sống nhưng đôi khi họ bày tỏ chưa hết để khán giả hiểu mình. Bởi tôi nghĩ cuối cùng nghệ sĩ phải có sự ủng hộ với khán giả mới sống được.
- Trong quá trình làm diễn viên, có tai nạn nào đáng nhớ với chị?
Có lần tôi bị tai nạn thật khi đóng cảnh bị tra tấn dúi đầu xuống nước. Cảnh quay nhiều người, cú máy lại khó và phải quay đi quay lại. Dù đã tính toán kỹ nhưng một tai nạn trong lúc quay khiến tôi nhận nguyên một cú đấm vào mắt. Tất nhiên cả đoàn phải ngưng quay ngày hôm đó.Mắt sưng to và tôi nghĩ mình khéo bị mù mắt sau cú đấm trời giáng đó. Tôi phải đi cấp cứu và uống thuốc nhưng mấy ngày sau nước mắt vẫn chảy không ngừng. Đến giờ này bạn diễn viên đóng thế gặp tôi ở đâu cũng xin lỗi nhưng đâu phải lỗi của bạn ấy. Khi quay phim, việc gặp tai nạn là rất bình thường.
Khi làm phim Áo lụa Hà Đông, tôi phải để chân đất trèo lên núi đá mắt mèo hay đi trên đường nhựa để phục vụ cho các góc máy tả thực quay cận cảnh. Mấy ngày đi chân đất khiến bàn chân tôi bầm dập và đỉnh điểm là bị đá mắt mèo cào nát chân khi thực hiện cảnh leo lúi.
Tai nạn không chỉ mình tôi mà những diễn viên khác gặp rất nhiều. Đặc biệt là các diễn viên đóng thế. Họ là thành phần không thể thiếu trong các đoàn phim mà ít được ghi nhận. Họ đóng góp thầm lặng và gặp thương tích rất nhiều.
- Nhiều khán giả hâm mộ đã chờ khá lâu mà chưa thấy Trương Ngọc Ánh quay lại đóng phim?Đầu năm tới tôi sẽ trở lại với 2 dự án phim đã ấp ủ từ lâu. Mấy năm qua do ảnh hưởng của dịch Covid-19 và thị trường còn nhiều khó khăn nên tôi chưa làm phim được nhưng bây giờ đã thấy ánh sáng rồi. Rất mong sự trở lại của tôi sẽ được khán giả ủng hộ.
Mỹ Anh/vietnamnet.vn